BẢN THẢO MÙA ĐÔNG - Đặng Văn Sử


xé rách tôi qua miền mưa

từng mảnh chiều gió cuốn đi không?

hay để úa gốc chiều quánh rễ

thấm mặn nồng

thấm nuôi dưỡng ước mong...

 

thấy màu lá trong từng tia nắng nhỏ

gọi chim về trong nhất thể như nhiên

rung phím nhớ đáp hồi quá khứ

con tàu khuya chở ánh loang trăng tàn...

 

có tiếng gọi hồng hoang tổ ấm

nơi bức thư chưa gửi của mối tình

có chiếc nôi ngàn năm ru nỗi

tiếng chành chao phiên phiến chợ nghèo...

 

hơi thở cuối bản thảo thơ mùa trước

định ngôi nào trong nấc bậc thời gian?

mà tiếng hát chiều vương xóm trọ

khảm vào tim thao thiết miết đông vàng.

Đăng nhận xét

0 Nhận xét