BÌNH THƯỜNG VÀ KHÔNG - Đặng Văn Sử

         một ngày có em, ngày rất đỗi bình thường

ngày có đôi vầng: nhật - nguyệt

núi mặc định phù sa trao sông

và biển luôn dậy mình trộn sóng.

 

ngày có em, ngày rất bình thường

bình thường như chiếc lá biết mình xanh vì diệp lục

như tiếng chim kêu buổi bình minh

như con cá quẫy lúc trời chạng vạng.

 

có em, có được bình thường

có được không gian ba chiều và thời gian tuyến tính

có được tiếng nói, nụ cười giữa trần gian

có bữa cơm mắm cà và canh rau muống.

  

bình thường của bình thường trong từng hơi thở

trong từng nhịp đập con tim

trong điều tiết hormone hạnh phúc

và đời rất thực...

 

một ngày không em, không như bình thường

hình như ngủ khuya và dậy muộn

mặc kệ tiếng dương cầm hay tiếng chim ca

quên cả chậu cúc vàng trước ngõ đang tươi.

 

bình thường đổ lên đám mây

bình thường trao cho cơn gió... mặc chúng qua truông!

và biết rằng: biển đông không ai tát cạn

        núi cũng chẳng có cây rừng.

        

Đăng nhận xét

0 Nhận xét