vầng trăng ai gánh qua cầu
lênh nơi tan biển
loang đầu thượng du
em còn hát mãi lời ru
mênh mang vát mảnh tình từ...
bờ em
ta ngồi vớt những ròng - lên
ta ngồi vớt những nhớ - quên
khuyết mình
lá đông trả hết diệp cành
sao ta không trả hết tình
bịn mang...
lại đôi trai gái dịu dàng
dìu nhau qua lối khăn quàng cổ bay
đón từ ngọn gió heo may
bàn tay rét lạnh
chớm đầy mầm xuân.
0 Nhận xét